Navigation

Chùm thơ Belem

THƠ-VĂN
XIN TÌNH YÊU HIỂN LINH
Theo ánh sao lạ,
chiếu dọi vào nơi hang đá Be-lem
Con dám về chốn ấy mà xem
Một Đấng Thánh rất ngoan hiền thơ bé
Bên Mẹ dịu dàng lời ru khe khẽ
Chuyến xe đầu đời, rơm cỏ nhẹ dâng hơi
Con dám tin một Đấng Thánh ra đời
Khởi đầu kiếp nhân sinh là người nghèo khó
Nằm trong chuồng bò, trong máng cỏ
Là Đấng Cứu Tinh cả nhân loại điêu linh
Ánh sao ấy, Đức Giê-su, Lời Tình
Của Thiên Chúa Giàu Lòng Khoan Dung ban tặng
Soi lòng con một con đường ngập nắng
Nắng khiêm nhường, nắng phục vụ, yêu thương
Kìa! Ngay bên con, một cõi đời thường
Nghèo đói, thấp hèn, oan sai, lạnh giá...
Rất giống Chúa Hài Nhi, nơi hang đá
Mà con ngại ngùng, chẳng dám viếng thăm?
Huống nữa là yêu thương, phục vụ tận tâm
Và dám tin ấy hiện thân của Chúa?
Xin đốt lên lòng con ngọn lửa
Sáng tình yêu thương, cháy tàn lụi đời mình
Ôi tình yêu Chúa, xin hãy hiển linh
Nơi cõi lòng con, bàn tay, tiếng nói....
Ba Chuông

TRỜI CÚI XUỐNG
Ngày khởi đầu kỷ nguyên mới xinh tươi
Trời cúi xuống thấp tận cùng bụi đất
Chín tầng không vén bức màn bí mật
Một tình yêu chân thật đã hiển linh
Cả trần gian chưa thấu cõi vô hình
Bỗng chết điếng, lặng thinh, rồi bỡ ngỡ
Kìa náo động âm thanh nào bùng vỡ
Tự trời cao vọng xuống rất cao sang
“Đây! Con Ta dấu yêu,
đẹp ý Ta mọi đàng”
Thần Linh Chúa cũng vội vàng khứng đậu
Dòng Gio-đan tưng bừng vui khôn thấu
Kẻ thành tâm chung nhịp khúc khoan thai
Chúa không là Thiên Chúa của riêng ai
Mà là của mọi người trên thế giới
Đấng vô tội đã cúi mình nhận tội
Nhận thay cho tội lỗi cả nhân loài
Con tưởng mình có đạo chắc trong tay
Mà quên mất chửa một ngày sám hối
Nhìn dòng người xuống dòng sông rửa tội
Con khô khan còn đứng mãi trên bờ!
Mấy ngàn năm Chúa vẫn đợi vẫn chờ
Xin cho con ơn khiêm cung nhận tội
Và thật thà lòng ăn năn sám hối
Dìm mình trong ơn cứu rỗi: Giê-su
Ba Chuông

VIẾNG HÀI NHI
mấy đạo sĩ, từ phương xa
đến mừng Cứu Chúa đã sinh ra
vàng, nhủ hương, mộc dược
phục quỳ trang nghiêm, lễ vật chói lòa
còn em,
ả giang hồ,
viếng Chúa Giáng Sinh,
từ một góc bụi xa
khép nép
................
Em chẳng có gì tặng cho Hài Nhi,
mà Hài Nhi trao em, một niềm vui rất đẹp
Hài Nhi rất giống em, giống ngủ bụi ngủ bờ
Giống chẳng có cửa nhà, giống trần trụi trơ vơ
Giống có bè bạn, đám ngu ngơ nghèo khổ
Giống em nữa, chẳng hề giàu có
Bởi không màng, cũng chẳng ước với mơ
Giống vô tư đây đó kiếp giang hồ
Cho được cứ cho, cho đi cho bằng hết
Và hài nhi muốn em hãy còn cho tới chết
....
Cả một đời, chưa đoạn kết ruổi rong
Mà em nghe vui sướng tận cõi lòng
Hóa ra, có một đêm đông chưa từng có
Vì em có một người mà em chưa từng có
Hiểu cho em kiếp đây đó giang hồ
Diễm phúc thay, này thân bụi xác tro
Một Đấng Thánh cùng thân tro xác bụi
Vui sướng đi hỡi ai người lầm lũi
Giữa vũng lầy buồn tủi phận ô nhơ
Máng cỏ rơm có thông điệp bất ngờ
Chúa hóa thân kẻ bụi bờ cùng khốn
Chúa cảm thương ai buông niềm hy vọng
Khi một khát khao không dám mộng thành lời
Em nghe lòng như bay bổng, chơi vơi
Có kẻ hiểu, thương em, xuống nơi trần thế
Nên giống em, biết bao nhiêu mà kể
Để em nên giống Người, qua dâu bể tang thương
.....
ả giang hồ, lễ Hiển Linh

SAO
Con chỉ muốn là sao ở tít trên cao
Lộng lẫy tài năng, tên mình sáng chói
Con không muốn là sao thương kẻ nghèo, người đói
Sợ bị thiệt thòi, sợ phải hiến thân
Con chỉ muốn là sao kiểu phàm trần
Mau giàu có, mau tên vàng tuổi ngọc
Con không muốn là sao thương tiếng than, tiếng khóc
Ai kia đói nghèo, sầu khổ quanh năm
Con chỉ muốn là sao hun hút xa xăm
Tách khỏi mình đi những bụi phàm lem lấm
Con không muốn là sao thương đời nhơ kiếp bẩn
Nợ nần, túng quẩn, lận đận triền miên
Con chỉ muốn là sao bên các bậc thánh hiền
Một mớ chữ chẳng cần tình cần nghĩa
Con không muốn là sao bên đám dân đen hèn hạ
Đi lễ, đọc kinh, dốt một chữ bẻ đôi
Chỉ vì con muốn là sao phàm tục thôi
Mà hỏng cả một đời mang danh là có đạo
Đạo nào dạy tôn thờ danh vọng, bạc tiền, cơm áo?
Hẳn không phải là Đạo của Chúa Giê-su?
Xin cho con quì xuống trước Hài Nhi
Và chiêm ngắm Một Vì Sao xuất hiện
Vì Sao của Đạo Yêu và Dâng Hiến
Yêu và hiến cho người-chẳng-được-ai-yêu
Hương Nam

ĐẤNG KHIÊM NHƯỜNG
Người người đến nhận phép Rửa của Gioan
Với lòng ăn năn sám hối
Dòng Gior-dan như đục ngầu muôn tội
Mà Đức Giê-su không ngại dìm mình
Ngài chu toàn sứ vụ Đấng Cứu Tinh
Đấng vô tội, gánh tội tình nhân thế
Đã bằng lòng xuống trần gian dâu bể
Xuống tận cùng vũng tội lệ bi thương
Ấy, tình yêu sinh bởi Đức Khiêm Nhường
Duy Con Thiên Chúa Đấng Khiêm Nhường tuyệt đối
Duy Con Thiên Chúa có Tình Yêu diệu vợi
Chỉ mình Ngài gánh nổi tội nhân gian
Chỉ có người gánh nổi tội nhân gian
Mới đẹp ý Thiên Chúa Cha toàn ái
Đất xa Trời chiếc cầu xưa đã gãy
Nhịp đôi bờ nay nối lại hân hoan
Trời mở ra lộng lẫy Nước Thiên Đàng
Người có tội rỡ ràng ơn phước cả
Đấng gánh tội, lễ tế sinh nhiệm lạ
Vừa lòng Cha, chuộc thiên hạ cho Cha
Lời tạ ơn tình Thiên Chúa bao la
Đức Khiêm Nhượng sáng chan hòa thế giới
Xin cho con ơn khiêm nhường, đổi mới
Đền tội đời mình, chuộc tội đời ai
Hương Nam

BE LEM, EM, KHIÊM NHƯỢNG
Chẳng vì em nhỏ bé nhất hành tinh
Hay vì em chưa có tên, có tuổi
Cũng chẳng vì thân đơn đời gió bụi
Hay nghèo nàn lầm lũi tháng năm xa
Chẳng vì em không mộng ước kiêu sa
Không khao khát bóng phù hoa rực rỡ
Chẳng vì em địa chỉ đời tạm bợ
Chốn phong trần, khốn khổ cõi cùng đinh
Chẳng vì em không trang điểm đời mình
Không se sua mà lặng thinh danh phận
Chẳng vì em chịu chôn vùi, ẩn nhẫn
Như gái không chồng, phận ẩm duyên ôi
Chẳng vì em chịu thua kém, thất thời
Nơi thôn dã một góc trời nhỏ bé
Chẳng vì em dài ngày trong cô lẻ
Vẫn âm thầm bập bẹ tiếng thương yêu
Chẳng vì em nhân đức lạ mỹ miều...
Mà vì Chúa huyền siêu khiêm nhượng quá
Người chọn em, ban ân hồng, phước cả
Em chính là phép lạ của tình yêu
Hát lên đi, em, Be lem diễm kiều
Ơn khiêm nhượng, Chúa yêu người khiêm nhượng...
M. Sao Khuê

TRONG TAY BÉ GIÊ-SU
Chìm trong ánh đèn đời rực rỡ
Em cứ tưởng mình lộng lẫy đến kiêu sa
Có ngờ đâu lòng em tối thực là...
Tăm tối lắm giữa phù hoa rực rỡ
Em thơm nức hương trần đời vỡ lở
Tưởng mùi tiên trong cõi tục u phiền
Có ngờ đâu chẳng một chút hương tiên
Mà là chút hương tiền mua giả dối
Em xinh đẹp giữa loài người, thế giới
Tưởng sẽ là xinh đẹp mãi bền lâu
Có ngờ đâu một thoáng vội qua mau
Rồi tan tác xác hoa màu héo úa
Em khôn ngoan, không còn ai hơn nữa
Tưởng nghìn thu sáng tựa ánh sao trời
Có ngờ đâu là mê muội muôn đời
Vùi dập em tơi bời trong kiêu ngạo
Em, tất cả, đều là hư là hão
Nếu không khiêm nhường nương cậy Chúa toàn năng
Ba chiêm tinh thông thái nhưng thiện tâm
Tìm gặp Chúa, Đấng Ban Nguồn Thông Thái
Hãy quì xuống và khiêm cung thờ lạy
Nguồn thiện chân, nguồn tuyệt mỹ thiên thu
Đặt đời mình trong tay bé Giê-su
Em thực đẹp, thực thơm tho, rực rõ...
M. Sao Khuê
Trích từ “Chùm Thơ 305” trên trang http://gpphanthiet.com/
Share
Banner

Post A Comment:

0 comments: